Phần 1: 10 GIÂY ĐẦU TIÊN, NHÀ TUYỂN DỤNG NGÓ GÌ?
Mấy lần tôi hỏi các bạn sinh viên mới ra trường, giữa chọn học kỹ năng phỏng vấn với học cách viết CV và xây dựng hồ sơ tìm việc, các bạn thích học cái gì? Thì đa số đều bảo học cách trả lời phỏng vấn đi anh, học viết CV chán òm, buồn ngủ.
Thì cũng đúng, học trả lời phỏng vấn, có câu hỏi, có tương tác hai chiều, có tình huống mô phỏng cụ thể, Còn học viết CV, thì học về cách hành văn, cách trình bày văn bản giấy tờ, dùng câu – từ – chữ nghĩa sao cho chuẩn chỉnh, buồn ngủ nên ít bạn thích.
Cái đó thì cũng dễ hiểu. Nhưng các bạn lại quên một điều, không có cái CV đẹp , cái hồ sơ ngon lành , xốn xao con mắt, thì làm sao bò được tới cái vòng phỏng vấn. Nhà tuyển dụng ngày nhận mấy bộ hồ sơ, ngó cái hồ sơ xanh xanh, đỏ đỏ, chả buồn mở xem, quăng CV của bạn qua một cái “bịch”, đồng nghĩa với bạn rớt một cái “bạch”.
Nên bữa nay tôi viết 3 điểm lưu ý đầu tiên trong “Bí kíp bán thân bằng CV” cho mấy bạn tham khảo.
Nhiều bạn nghe mấy anh/chị nhân sự đi trước bảo, phần kinh nghiệm là phần mà nhà tuyển dụng xem ngay trong 60 giây đầu tiên, vì phải biết ứng viên đã có “kinh nghiệm” gì phù hợp với công việc mà mình đang tuyển hay không.
Tôi bảo, thì ờ cũng đúng nếu đó là 60 giây, tức là 1 phút. Mà 1 phút thì bản thân tôi cũng lia hết cái bộ hồ sơ 2 trang chứ đừng nói mỗi cái mục kinh nghiệm.
Còn cái chỗ mà, trong 10 giây đầu tiên, 10 giây thôi nha, nhà tuyển dụng ngó qua, mấy bạn lại ít để ý, là gì? ???
Đó là cái hình, cái tên và cái vị trí mà bạn đang ứng tuyển. ???
? Đầu tiên là cái hình:
Anh/chị nào làm tuyển dụng không biết có giống tôi không, đó là luôn thấy có cảm tình với cái CV nào mà biết được dung nhan của ứng viên. Mà đã có cảm tình thì ít nhiều cũng có phần ưu ái hơn tí chút so với mấy cái hồ sơ toàn chữ với chữ vô hồn, không biết đứa gởi mình mặt mũi ra sao, mập ốm thế nào.
Nhắc tới cái hình, hỏi thiệt, có ai nhìn cái hình trên chứng minh nhân dân của mình rùi tự thấy đẹp hông? Hay nhìn hình trên chứng minh rồi tự bảo, hình như cái đứa trên hình là ai đó chứ hông phải mình, tại… nó xấu quá trời quá đất. ???
Tôi cũng vậy, hình selfie, 360 độ gì gì đó lung linh thì tôi khoe chứ hình trên chứng minh là tôi giấu .
Nên chụp hình gắn lên cái hồ sơ ứng viên, thì phải chịu khó đầu tư một tí:
Nếu bạn là nam thì vuốt keo, mặc sơ mi trắng ủi phẳng, bạn nào làm văn phòng thì quất thêm cái cà vạt vô cho chuyên nghiệp, rồi cười một nụ cười tỏa nắng.
Nữ thì chịu khó makeup nhẹ nhẹ, cười 1 cái thiệt xinh rồi hẵng chụp. Mà chơi combo sơ mi trắng, nền trắng cho tiệp với màu giấy nữa là đúng bài, nhìn thanh thoát và trang nhã.
Ít ra thấy hình ứng viên cười tươi tắn trên cái hồ sơ trong 10 giây đầu tiên thôi là nhà tuyển dụng đã có cảm tình rồi.
? Rồi, cái thứ hai, là cái tên.
Họ và tên của bạn là thương hiệu của bạn, thì viết nó to ra tí, thậm chí quất cho nó to hơn cái chữ “Hồ sơ ứng viên” cũng được, tại… nó quan trọng hơn, right? Và đặt nó trang trọng kế bên cái hình. Đừng có viết cái tên mình lí nhí, là tự mình giảm đi giá trị cái thương hiệu của mình.
? Và cái cuối cùng, là chỗ vị trí ứng tuyển. Nhớ là, cái chức danh ứng tuyển phải theo cái tên như hình với bóng. Tức là làm sao cho nhà tuyển dụng, xem cái hình, liếc nhẹ một cái là biết cái đứa trong hình tên gì, ứng tuyển vị trí gì ngay. Một công ty tuyển trong cùng một thời điểm có thể nhiều vị trí lắm, đừng làm người ta rối. Đừng bắt ổng đọc một mớ, soi trong một rừng chữ, qua bao nhiêu trang, đi xa hàng mấy cây số gạch đầu dòng rồi còn không biết bạn đang tính xin vào vị trí gì.
Trả lời